Sống giữa vô thường, giữ tâm bất động: học Kinh Đại Bát Niết Bàn – Quyển 5

Đi qua nỗi sợ – đến với sự bất tử

Trong khi những quyển đầu của Kinh Đại Bát Niết Bàn giúp tôi thiết lập nền tảng về Phật tính, chánh kiến, và sự hộ trì chánh pháp, thì quyển 5 là tiếng chuông vang vọng vào tận gốc rễ của nỗi sợ hãi lớn nhất của con người – cái chết.

Nhưng lạ thay, quyển 5 không làm tôi hoảng loạn. Ngược lại, nó mở ra một chân trời mới mẻ:

Cái chết không phải là hết. Vô thường không phải để sợ. Và Niết Bàn – là điều có thể cảm nhận ngay trong hiện tại.

Tịnh hạnh đạo tràng - Sống giữa vô thường, giữ tâm bất động
(Ảnh minh họa) Sống giữa vô thường, giữ tâm bất động

Nội dung cốt lõi của quyển 5: sự bất tử trong cái nhìn Phật giáo

1. phá bỏ tà kiến về vô thường là khổ

Phật dạy:

“Chúng sinh thấy vô thường thì sinh sợ hãi. Nhưng Bồ Tát thấy vô thường thì sinh tinh tấn.”

Tôi đã từng sợ mất – sợ thay đổi – sợ người thân ra đi.
Nhưng quyển 5 giúp tôi nhìn sâu hơn:

  • Vô thường là chất liệu của sự sống.
  • Không có vô thường – thì không có hy vọng chuyển hóa.
  • Nhờ vô thường – mà kẻ ác có thể trở thành thiện, người mê có thể thành ngộ.

Từ đó, tôi không còn mong đời bất biến. Tôi học cách sống thuận theo vô thường – mà giữ tâm bất động.

2. Niết Bàn là thật có – không phải hư vô

Một trong những điểm then chốt mà quyển 5 nhấn mạnh là:

Niết Bàn không phải là chỗ trống rỗng hay diệt tận như một số tà kiến cho rằng “chết là hết.”

Ngược lại, Phật dạy:

  • Niết Bàn là trạng thái bất sinh – bất diệt
  • Là nơi không còn khổ đau – phiền não – sinh tử luân hồi
  • Là tịch tĩnh – vắng lặng – nhưng đầy đủ an lạc, từ bi, trí tuệ

Tôi từng nghĩ Niết Bàn là điều gì đó xa vời, chỉ dành cho chư Phật. Nhưng quyển 5 làm tôi vỡ ra một điều:

“Ngay khi tâm không còn dính mắc, không còn khởi sinh vọng tưởng – thì khoảnh khắc ấy chính là hơi thở của Niết Bàn.”

3. Phật tính là vĩnh hằng – không sinh diệt theo thân thể

Phật dạy rất rõ rằng:

“Phật nhập diệt, nhưng Phật tính không diệt.”
“Chúng sinh thấy thân hoại diệt thì tưởng Phật không còn, nhưng trí tuệ chân thật thấy rằng Phật vẫn hiện hữu qua Pháp.”

Tôi xúc động trước cách kinh giải thích rằng:

Dù Đức Phật không còn hiện thân, nhưng Pháp thân Ngài vẫn sống mãi qua kinh điển, qua người tu hành đúng chánh pháp, và qua tâm thanh tịnh của mỗi chúng sinh.

Vậy nên, cái chết thể xác không làm mất đi Phật tính.
Tôi bắt đầu buông bớt lo lắng về sinh tử. Thay vào đó, tôi quay về giữ gìn Phật tính nơi chính mình – bằng chánh niệm, từ bi và trí tuệ.

4. Bồ Tát sống giữa sinh tử mà không bị cuốn trôi

Một điểm sâu sắc nữa trong quyển 5 là:

“Người thường sợ sinh tử, Bồ Tát thì đi vào sinh tử để cứu độ, nhưng tâm không còn bị ràng buộc.”

Điều này giúp tôi hiểu rằng:

  • Tu hành không phải để tránh né đời.
  • Cũng không phải tách rời khỏi con người và cảm xúc.
  • Mà là sống trong đời, nhưng không để đời trói buộc.
  • Tôi học cách sống giữa muôn duyên, giữ một tâm bình thản.
  • Làm việc, nhưng không vì danh.
  • Yêu thương, mà không sở hữu.
  • Tiếp xúc, nhưng không đánh mất chính mình.

Hành trì từ quyển 5: chạm vào Niết Bàn trong hiện tại

1. Quán vô thường như người bạn đồng hành

Mỗi sáng, tôi tự nhắc:

  • “Hôm nay là một ngày ít hơn để sống.”
  • “Cái gì có đến – sẽ có đi.”
  • “Không có gì là mãi mãi – nên hãy thương yêu chân thật trong hiện tại.”

Nhờ đó, tôi sống trọn vẹn – chân thành – không đợi ngày mai.

2. Tập nhận diện Niết Bàn trong từng khoảnh khắc

Khi ngồi thiền mà tâm vắng lặng, tôi không nghĩ đó là “trạng thái bình thường”.
Tôi nhận ra: đó chính là hơi thở của Niết Bàn.
Khi một ngày trôi qua mà không sân si, tôi không xem thường:

“Đó là dấu hiệu của giải thoát.”

Tôi tập thắp sáng Phật tính mỗi ngày – không bằng triết lý, mà bằng sự yên tĩnh và lòng từ trong đời thường.

3. Nuôi dưỡng tâm không sợ hãi

Bằng sự hiểu rõ về thân – tâm – Phật tính – và Niết Bàn, tôi bắt đầu:

  • Không còn sợ cái chết như trước.
  • Không còn sợ thay đổi.
  • Không còn sợ cô đơn, thất bại, mất mát…

Vì tôi biết: tất cả là vô thường, và vô thường là cơ hội để quay về chân thật.

Quyển 5 – một bản hùng ca vượt qua sinh tử

Nếu có quyển kinh nào giúp người tu nhìn thẳng vào bản chất của sinh tử, thì đó chính là quyển 5 của Kinh Đại Bát Niết Bàn.

Nó không làm người đọc sợ hãi cái chết.
Nó cũng không ru ngủ người đọc bằng những lời an ủi.
Mà nó chỉ thẳng vào sự thật bất tử – để người tu thôi sợ, mà bước vào tự do.